Cô Vợ Ngọt Ngào Lão Công Ôm Một Cái! - (Chương 324) - Tác giả Đường Quả Miểu Miểu Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc chương 456 | Đọc Chương 456: Ước hẹn full - doc truyen Nguoi TAnh Nho BAn Canh Tong GiAm Doc chương 456 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi Người phụ nữ trẻ bước lùi lại, gõ cửa 3 lần, sau khi nhận được sự đồng ý của Tổng giám đốc mới đẩy cửa bước vào. Đường Tâm Nhan tưởng rằng đó là thư ký nên ánh mắt vẫn buông xuống ngượng ngùng không dám nhìn cô ta. Thể loại: Hiện đạiConvert: ngocquynh520Edit: Ngọc HânNếu như đây lại là một câu chuyện về cuộc sống hôn nhân thì ilieeuj rằng tôi sẽ được mọi người tán dương không?Tuy … Bị người bạn thân nhất gài bẫy, lần đầu tiên của cô bị tổng giám đốc lạnh lùng, tà ác cướp mất, mối tình ngọt ngào của cô bị chôn vùi cũng vì thế. Tác giả ngược tâm quá. Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn DĐ Lê Qúy ĐônTrạng thái Đang raSố chương 68Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đạiConvert ngocquynh520Edit Ngọc HânNếu như đây lại là một câu chuyện về cuộc sống hôn nhân thì ilieeuj rằng tôi sẽ được mọi người tán dương không?Tuy truyện kể về cuộc sống hôn nhân nhưng cũng không phải quá nhiều thịt, trên cơ bản đều rất ngọt ngào, đôi có dư thừa tinh lực kích tình bắn tứ phía...Nếu như bạn thích một câu chuyện tinh khiết thì có thể suy nghĩ. Tác giảĐộ Nương Thể loạiTruyện Ngôn Tình NguồnEdit Ngọc Hân Tình trạngĐang cập nhật Lượt đọc6116 Cập nhật01/10/2018 Truyện Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc của tác giả Độ Nương thuộc thể loại ngôn tình hiện đại. Lại là một câu chuyện về hôn nhân, có phải tôi sẽ được biểu dương không!Tiếp đó, ngỏ lời truyện này không phải quá nhiều thịt, cơ bản đều là ngọt ngào cưng chiều, giở trò sờ sờ hôn nhẹ, thỉnh thoảng dư thừa tinh lực kích tình bắn ra bốn phía….Những bạn thích truyện tinh khiết có thể suy nghĩ ….. Chương mới cập nhật Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc Danh sách chương Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc Edit Ngọc Hân – Diễn đàn “Có thể không? Cháu sẽ gả cho chú hai sao?” Tô Đậu đang muốn ngủ lập tức tỉnh táo, xoay người khiến thân thể đau nhức, người run rẩy, cố gắng làm như không có việc gì giơ gò má đỏ ửng ra, tâm tình kích động cuồn cuộn cả ra bên ngoài.“Đương nhiên, đời này em là của chú hai.”“Nhưng, không phải chú là ba nuôi của cháu sao?”“Cô bé ngu ngốc, vậy em có gọi chú bằng ba nuôi không?” Thi Cảng Bác vừa bực mình vừa buồn cười hỏi lại, một tờ giám hộ chẳng qua là để thể hiện quan hệ, bọn họ không có quan hệ máu mủ, “Từ trước tới giờ em và Vân Hân đều gọi chú hai, vậy em nói thử xem, có tôn trọng người ba nuôi là tôi đây không?”“Không có!” Tô Đậu rất thành thật phủ nhận, cô không muốn xem chú hai là ba, cho nên sẽ không ngốc gọi anh bằng ba, tâm tư người ta là muốn xem chú hai như mẹ nhỏ xinh đẹp kìa! “Vậy….” Hai ngón tay Tô Đậu đâm vào nhau, khuôn mặt đỏ au thẹn thùng khó có thể mở miệng, Thi Cảng Bác nhéo má phấn cô, hỏi “Cái gì?”“Đau, đau quá!”“Xin lỗi, chú hai quá thô bạo, lên giường bôi thuốc nào.” Thi Cảng Bác ra khỏi bồn tắm lớn, rồi kéo Tô Đậu đứng lên, ra khỏi phòng tắm nằm lên trên giường, cầm thuốc mỡ bôi vào giữa hai chân Tô Đậu. Cảm giác mát lạnh thấm vào khiến sắc mặt Tô Đậu không còn căng thẳng, tâm tình thả lỏng, trong nháy mắt cơn buồn ngủ chạy lên não, rồi mệt mỏi ngủ thiếp Cảng Bác nằm bên cạnh cô, ôm người yêu, nhìn tướng ngủ thoải mái, tâm tình thỏa mãn không cách nào nói nên lời, đặc biệt lúc hai người hợp làm một, sự thỏa mãn đó càng không thể dùng dăm ba câu để diễn tả. Đến cuối cùng, sau buổi trưa hôm nay, cô bé này đã hoàn toàn trở thành cô gái nhỏ bé của Thi Cảng Bác anh, cũng sau buổi trưa này, cô bé ngây thơ động lòng người trong nháy mắt biến thành người phụ nữ nhỏ bé mê Đậu ngủ đến chín giờ tối, tỉnh lại phát hiện mình ở trong phòng ngủ, trong đầu hiện lên vài hình ảnh tình cảm mãnh liệt, rõ ràng buổi chiều bọn họ còn đang trong phòng ở khách sạn, sao bây giờ lại đang ngủ ở trong nhà mình? Chẳng lẽ là nằm mơ, nhưng, phía dưới đau rất chân thực, đây không phải là mơ, chuyện cô và chú hai mặc dù rất đau nhưng rất thoải mái, cảm giác thoải mái này khiến Tô Đậu nhất thời không thể dùng từ thích hợp để diễn tả tâm tình của mình bây giờ. Tóm lại, sẽ làm người ta nghiện, thật giống như ăn kem lần thứ nhất sau đó lại muốn ăn lần thứ hai…. So sánh như vậy thật sự khiến người ta không nói được lời nào, ngoài ăn ra vẫn là ăn!Kem, a a a… Kem của cô!Tô Đậu phịch phịch chạy xuống lầu, chạy thẳng vào phòng bếp, mở tủ lạnh ra… Kem? Nhìn tầng trên của tủ lạnh trống rỗng, sao kem của cô đâu hết rồi? Gần đây xảy ra rất nhiều chuyện, cô chưa ăn, sao bây giờ nhớ tới muốn ăn một que kem, bánh caramen thì đều không cánh mà bay đâu mất?Thi Cảng Bác từ bên ngoài trở về, nhìn thấy Tô Đậu đang sững sờ ở nhà bếp, ánh mắt chạm tới tủ lạnh, đoán được sơ sơ có chuyện gì, vì giảm thói quen xấu ăn đồ ngọt của Tô Đậu, anh ném hết kem và caramen ở trong tủ đi, mặc dù rất lãng phí nhưng không còn cách nào khác.“Xảy ra chuyện gì, cô bé?” Thi Cảng Bác biết rõ còn hỏi, Tô Đậu chìm đắm trong nước mắt nói “Không thấy kem.”“À, không thấy hả, để chú hai nhìn xem nào!” Thi Cảng Bác làm ra vẻ kinh ngạc, tiến lên vài bước, còn thò đầu nhìn, nói “Quả nhiên không thấy kem, cô bé, có phải em ăn hết kem rồi, sợ chú hai biết cho nên cố ý nói không thấy? Kem vẫn bảo quản lạnh ở trong tủ lạnh mà, chúng nó không có khả năng có chân bò đi chứ?”“Không có! Cháu không ăn vụng!” Cô là quang minh chính đại ăn mà, nói vụng trộm thật khó nghe, sao cô phải ăn vụng! Sao cô bé ngu ngốc kia có thể nghĩ tới kem bị người nào đó ném đi, nếu như không phải động vật đơn bào tâm tư đơn thuần, hẳn là sẽ nghĩ đến đầu sỏ vừa ăn cướp vừa la làng gây nên rồi, làm sao để người khác có cơ hội xử oan ăn vụng!“Vậy sao kem không cánh mà bay?”“Cháu, cháu không biết!” Tô Đậu lập tức che trước tủ lạnh, cà lăm nói, hành động này có vẻ giấu đầu hở Cảng Bác cũng không tính toán gì với cô, kéo tay Tô Đậu ra khỏi phòng bếp, ấn bờ vai cô ngồi xuống sàn nhà, đặt trứng tráng hàu, pizza, còn có cả mỳ xào để trước mặt cô, “Nhân lúc còn nóng ăn đi, nguội ăn không ngon.”“Dạ!” Tô Đậu nặng nề gật đầu, hiện tại không rối rắm kem nữa, điều quan trọng nhất là giải quyết đồ ăn trước mặt, Thi Cảng Bác đi vào phòng bếp, làm ít nước trái cây lạnh, còn cả trà xanh rồi trở lên phòng Đậu uống một ngụm nước trái cây lạnh, lạnh buốt thấm vào ruột gan khiến cô thở phào nhẹ nhõm, gắp một miếng trứng tráng hàu bỏ vào miệng, vừa nhai xong điện thoại bên cạnh vang lên một bản nhạc, gọi tới là người vừa bỏ người yêu Tô Hoài Tôn. Thời gian qua trường học xảy ra rất nhiều chuyện, Thi Cảng Bác cũng bỏ quên người anh em này, nhưng cuộc sống của cậu ta bây giờ có vẻ trôi qua rất thoải mái, không có gánh nặng tình cảm, bạn gái đổi lần lượt. Lúc bao nuôi người kia còn không thấy anh thay bạn gái như thay quần áo, sao bây giờ thay bạn gái còn nhanh hơn cả thay quần áo?Haizzzz, Thi Cảng Bác nặng nề thở dài, không còn cách nào khác với hành động của người anh em vịt chết còn mạnh miệng!“Là anh họ ạ?”“Ừ!” Tô Thần Tôn khiến Tô Đậu nhớ tới một thời gian ngắn không liên lạc với chị dâu họ rồi, một mình ở bên ngoài lại còn mang thai không biết thế nào, Tô Đậu chờ chú hai Thi cúp máy mới đề nghị “Chú hai, chiều nay không có tiết học, có thể đi tìm chị dâu họ không?”“Em ôn bài tập hết chưa?”“Chưa!” Thật ép đến khổ!“Tuần sau là thi giữa kỳ rồi, đừng phân tâm chơi quá.” Thi Cảng Bác thỏa hiệp, đồng thời không quên nhắc nhở, mặc dù không phải giáo viên lớp 11 nhưng Tô Đậu không giống với mấy học sinh kia, cô là người phụ nữ của mình cũng là cô gái nhỏ của mình, sao cũng phải quản nghiêm một cùng lớp còn chưa ai biết quan hệ của cô và chú hai Thi, nếu để có người biết rõ, xem ra trường học sẽ có một trận sóng gió thù cùng trường trung học Thập Phiên cũng khôi phục cuộc sống vườn trường gió êm sóng lặng, huấn luyện viên Thạch bị đưa vào tù, chức vụ huấn luyện viên câu lạc bộ tennis trống ghế trong thời gian ngắn, thành viên câu lạc bộ loạn một nùi, hội đồng quản trị một lần nữa lại phải mở cuộc họp tạm thời, quyết định phái thầy Thi, thầy Hà chủ trì câu lạc bộ tennis, thành viên hỗn loạn đã ổn định lại, nhưng nhiều thành viên mới tham gia câu lạc bộ tennis, bọn họ đều gia nhập vì thầy Hà thầy Thi, kỹ thuật bóng cũng không tệ học kỳ này mấy câu lạc bộ trường trung học Thập Phiên thi đấu rất nhiều, đầu tiên là câu lạc bộ bóng rổ, sau đó là câu lạc bộ bóng đá, rồi đến câu lạc bộ tennis. Thời gian thi đấu sắp xếp rất ổn, huấn luyện viên, học sinh đều có đủ thời gian hướng dẫn, luyện tập, lúc tranh tài nhất định có trình độ tốt vô Đậu và Thi Vân Hân là hai chị em lười biếng chỉ vào xem câu lạc bộ tennis, nhưng không tham gia cũng không cổ vũ, bây giờ chính là vừa ăn vặt vừa nói chuyện trời nam đất bắc, chủ đề chính vây quanh chuyện ăn cơm xong tìm chương trình. Hôm nay là thứ sáu, buổi sáng có bốn tiết, buổi chiều có hai tiết không phải lên lớp, lười biếng, hẹn hò, xem kịch vui, về nhà, tóm lại mỗi khi đến ngày này sân trường nhốn nháo, tốp năm tốp ba kết giao đi ra sân trường tìm thú gian trước đây Tô Đậu rất ngoan ngoãn, đến khu gần đó ăn kem rồi về nhà chú thím, nếu không nữa thì đi tới nhà họ Thi làm khách, tâm sự với ông cụ. Không như bây giờ, từ sau khi ở một chỗ cũng chú hai Thi, chỉ muốn dán lấy anh, quấn quít lấy anh, nhưng buổi chiều chú hai còn phải hướng dẫn thành viên mới của câu lạc bộ tennis, còn cô, tìm Vân Hân tới chỗ chị dâu chơi!Thi Vân Hân từng gặp Khang Vũ Ninh hai ba lần, không quen thuộc với người này lắm, cũng không biết, nhưng không thể cưỡng được Tô Đậu quấn lấy tấn công, ăn xong cơm hộp hai người rời khỏi trường học, thẳng đến chỗ mới của Khang Vũ Ninh.“Đậu Đậu!”Khang Vũ Ninh mở cửa, nhìn thấy Tô Đậu thì vui mừng quá đỗi, rất lâu rồi hai người không gặp nhau, chủ đề cũng nhiều, đều là buôn chuyện gia đình. Bây giờ Khang Vũ Ninh đã mang thai bốn tháng, bụng đã nhô ra, cũng đã mặc quần áo cho phụ nữ có bầu. Thi Vân Hân nhíu mày, quan sát ngôi nhà một gian khoảng ba mươi bốn mươi mét vuông, một người thì đủ ở nhưng qua mấy tháng nữa lại thêm một đứa bé, chỗ này người có thể ở sao? Thi Vân Hân không biết cố ý hay vô ý, nói “Ba đứa bé chắc nghèo kiết xác, phòng này sao đủ cho hai mẹ con ở? Muốn kim ốc tàng kiều Lén nuôi bồ thì cũng phải có phong độ tý chứ?” Ba đứa bé… Nghèo kiết xác? Khóe miệng Tô Đậu co giật, anh họ cô Tô Thần Tôn là phó giám đốc quản lý công ty, sao có thể xem như người nghèo kiết xác chứ? Lương một năm ngàn vạn, tiền lương có thể đè chết Thi Vân Hân cô!“Đúng rồi, tớ nhớ cậu có mấy anh họ, người nghèo nhất không phải chính là Tô gì Hạo đó sao?”Không đỡ được! Tô Đậu rất muốn nói tục, nhưng vẫn nhịn xuống, Khang Vũ Ninh nghe Thi Vân Hân nói, chua xót cắn môi, bị Tô Thần Tôn bao nuôi hai năm, cô chưa từng gặp người nhà anh, càng không biết anh có những anh chị em nào, nói làm tình nhân ư, cô cũng làm quá kém cỏi rồi, không biết cái gì về người ta, bây giờ lại để mình to bụng, cô làm người kiểu gì vậy?“Anh họ tớ là Tô Thần Tôn, không phải là Tô Hoài Hạo!”“À!” Thi Vân Hân kinh hãi, miệng há to, có thể nhét vào một quả trứng gà, “Cậu nói…. Đứa bé trong bụng chị ấy là của Tô Thần Tôn?”“Đúng vậy.”“……”Thật sự không biết nói gì luôn, miệng cô còn công khai nói ba đứa bé nghèo kiết xác, ai chẳng biết Tô Thần Tôn là cháu đích tôn nhà họ Tô, một người kiếm được rất nhiều tiền, một người cực kỳ tài hoa, vấn đề là, cô không thể liên tưởng được người phụ nữ trước mắt có quan hệ không bình thường với Tô Thần Tôn gì hu… Cho cô một cái hố, chôn cô đi!Khang Vũ Ninh cũng không trách móc Thi Vân Hân, ai nhìn cô cũng sẽ không đoán được cô có quan hệ sâu xa với Tô Thần Tôn, càng không đoán được ba đứa trẻ trong bụng. Tô Thần Tôn đường đường là phó tổng giám đốc quản lý công ty quốc tế, ai lại liên hệ một cô gái mồ côi không bằng cấp, không có học thức, không có ba không có mẹ ở cùng một chỗ chứ?Ánh mắt Tô Đậu chạm vào tạp chí trên bàn trà, bìa ngoài là tạp chí giải trí, bài viết về Tô Thần Tôn chiếm một trang báo, còn có ảnh chụp anh dẫn theo bạn gái ra vào khách sạn, bài viết còn tả tổng giám đốc Tô đào hoa không ngừng nghỉ. Tô Đậu lại chạm tới khuôn mặt tái nhợt của Khang Vũ Ninh, tình cảm, không phải trong miệng nói buông đơn giản là buông, đây chẳng qua là thể hiện sự cao ngạo!Hai người này thật sự buông bỏ tình cảm giành cho nhau sao?“Chị dâu họ, em biết chuyện tình cảm người ngoài không thể nhúng tay, nhưng chị phải thử vì đứa bé, có một gia đình đầy đủ, chị không thể tước đoạt quyền làm ba của anh ấy…”“Đậu Đậu, em không hiểu đâu!” Sao cô không muốn để người đàn ông kia biết sự tồn tại của đứa bé chứ, nhưng cô sợ anh ta sẽ bóp chết đứa bé, sao đứa bé lại không muốn mình có một gia đình hoàn mỹ, người làm mẹ như cô sao bằng lòng để đứa bé bước vào vết nhơ của mình, cô cũng là bất đắc dĩ.“Chị không nói, vậy sao biết được anh họ không cần đứa bé?”“Là anh ta nói.” Khang Vũ Ninh chán nản ngã ngồi xuống sàn nhà, nước mắt rơi lã chã, đau lòng không nguôi.“….”Thi Vân Hân đập bàn, cả giận nói “Mẹ kiếp! Đi, tìm Tô Thần Tôn tính sổ đi!” Có đôi khi thần kinh Thi Vân Hân bị kích động, cô sẽ không để ý đến hậu quả giống như bây giờ, xúc động xông về phía trước. Tô Đậu rất muốn cùng đi, nhưng không phải bây giờ, cô phải làm rõ mối quan hệ không bình thường giữa chị dâu họ và anh họ.“Vân Hân, chờ một chút!” Tô Đậu ngăn Thi Vân Hân xúc động lại, ngồi xổm người xuống, mặt đối mặt với Khang Vũ Ninh, hỏi “Chị và anh họ từng có thỏa thuận?”“Không phải là thỏa thuận, là ba điều quy ước!” Khang Vũ Ninh khó khăn nói ra bốn chữ cuối cùng, ba điều quy ước như một ổ khóa, khóa Khang Vũ Ninh không vượt qua, cũng không dám tới gần, buộc mình vô tình không yêu. Hai năm, mỗi lần yêu nhau, khi lên đỉnh cô cũng không dám gọi ba chữ tên người kia, cô sợ, sợ trong nháy mắt mất đi lồng ngực ấm áp. Em bé tới đã khiến Khang Vũ Ninh đưa ra lựa chọn, muốn có em bé, muốn một chút thời gian ấm áp, giữa đứa bé và người đàn ông, cô dứt khoát chọn đứa bé, đàn ông có thể cho cô…. Có đứa bé!“Hai năm qua, các người vẫn luôn diễn trò, lúc anh họ giới thiệu với em, chị là nhân tình chứ không phải bạn gái anh ấy, đúng không?”“Đúng!” Bạn gái và nhân tình có gì phân biệt, tên gọi không giống mà thôi, định nghĩa bạn gái cũng không nhất định sẽ lấy cô, nhưng dễ nghe hơn từ nhân tình một chút.“Chị… Chị không yêu anh họ một chút nào sao?” Tô Đậu rất không muốn hỏi vấn đề này, cô sợ nghe câu trả lời chắc chắn, Khang Vũ Ninh há hốc mồm, nheo hốc mắt đầy nước, nói “Chị không dám yêu!”“Vậy là chị nhát gan, không phải không dám, chị sợ anh họ không thương chị, anh họ không phải người như vậy, ngày chị đi, em chưa từng chứng kiến bộ dạng anh họ say như chết như vậy, chưa từng có!” Lúc Tô Đậu nói những lời này, hận không thể tát một cái cho Khang Vũ Ninh tỉnh táo lại, thấy cô đang mang bầu nên lúc Khang Vũ Ninh nhìn qua màn hình điện thoại thấy số Thi Cảng Bác gọi tới, lại bị mấy lời này của Tô Đậu kích động tâm tình, là cô hèn nhát, là cô sợ, nhưng cô không dám lấy tính mạng đứa bé ra đánh cuộc vận may, thua cuộc thì chẳng những không có đứa bé kia, càng không có người đàn ông kia, hai bên đều không có. Trước kia cô luôn hèn nhát nhưng bây giờ ít nhất cô có đứa bé trong bụng, mặc dù không thể cho bé một gia đình hoàn mỹ, nhưng cô sẽ cố gắng gấp đôi để bé được ăn được ở được dùng đồ tốt nhất, vấn đề là ngoại trừ biết nội trợ, hiện tại Khang Vũ Ninh thật sự việc gì cũng kém, phải nuôi sống một đứa bé cũng không dễ dàng gì….Hết chương 49 Thể loại Hiện đạiConvert ngocquynh520Edit Ngọc HânNếu như đây lại là một câu chuyện về cuộc sống hôn nhân thì ilieeuj rằng tôi sẽ được mọi người tán dương không?Tuy truyện kể về cuộc sống hôn nhân nhưng cũng không phải quá nhiều thịt, trên cơ bản đều rất ngọt ngào, đôi lúc có dư thừa tinh lực kích tình bắn tứ phía...Nếu như bạn thích một câu chuyện tinh khiết thì có thể suy nghĩ. Edit Ngọc Hân – Diễn đàn “Muốn mềm mại không?” Lúc Thi Cảng Bác hỏi những lời này, anh ra vẻ như nghĩ được cách khiến bộ dạng Tô Đậu mềm mại, thật ra lúc Tô Đậu ăn kem, bộ dạng liếm chính là một điểm mềm mại, nhưng Thi Cảng Bác sẽ không nói cho cô biết.“Không muốn!” Tô Đậu quả quyết nói, cô không thích mềm mại chút nào, bây giờ ngược lại nghĩ muốn nhanh chóng đến Đại lục, cho nên vội quấn lấy cánh tay chú hai Thi, hỏi “Chú hai, khi nào thì chúng ta đến đại lục?”“Xế chiều!” Sự thật là đã đặt vé buổi chiều rồi.“Vân Hân biết chúng ta đi Đại lục, cậu ấy cũng muốn đi, có thể dẫn cậu ấy theo không?” Tô Đậu không quên tâm tư Thi Vân Hân khát khao đến Đại lục, Thi Cảng Bác vỗ nhẹ gáy cô, “Giờ này bọn họ đã đến Đại lục.” Thi Cảng Bác nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, nói. “Cái gì?” Chuyện này Tô Đậu không thích rồi, phồng miệng lên ngang ngược nói, “Đừng như vậy chứ, tại sao bọn họ đến Đại lục rồi, còn chúng ta thì phải đến chiều, hu hu……”Nói khóc liền khóc, nói cười liền cười, trở mặt rất nhanh, Thi Cảng Bác vuốt tóc Tô Đậu, “Vân Hân bị đánh, chú Đường vì dụ dỗ nó vui vẻ nên đến Đại lục trước, em phải giúp chú hai dẫn ông nội đến công ty, chỉ là mấy tiếng đồng hồ mà thôi, nếu không phải em giúp chú hai dẫn ông nội đi, thì không phải chúng ta cũng đã đến Đại lục rồi hả?”“Đúng nhỉ!” Tô Đậu lập tức thu hồi ngang ngược, lộ ra nụ cười ngọt ngào, cách giờ lên máy bay tới Đại lục còn ba tiếng đồng hồ, Thi Cảng Bác tranh thủ dùng hai tiếng xử lý mấy hợp đồng tương đối cần gấp, ăn cơm trưa xong rồi bảo Đàm tổng đưa tới sân hai giờ, hai người lên chuyến bay đi Đại lục, buổi tối tới sân bay Hongkong, dòng người đi lại trong sân bay gây tiếng động lớn ầm ĩ không ngừng, người người diễn cảnh vui buồn hợp tan, hai người xuống máy bay, Đường Dật Sâm và Thi Vân Hân đúng là đôi tình nhân Lolita và ông chú đứng ở lối ra, Thi Vân Hân điên cuồng khoát tay, Tô Đậu thấy chạy ngay tới chỗ Thi Vân Hân.“Các cậu chậm vậy!” Thi Vân Hân oán giận nói.“Chú hai đặt chuyến bay trưa, buổi sáng tớ còn phải dẫn ông nội đến công ty.”“Dẫn ông đến công ty làm gì?” Nhớ lại cảnh bị đánh ngày hôm qua, trong lòng Thi Vân Hân vẫn còn cơn tức chưa tan, cô hận, hận cái nhà kia!Tô Đậu nhìn về phía chú hai Thi, “Chú hai, em có thể nói không?”“Nói đi!” Có một số việc không thể giấu diếm cả đời, sớm không biết muộn cũng sẽ biết, chi bằng bây giờ nói ra, trong lòng hai bên sẽ không có ngăn cách.“Thi thị bị công ty chú hai thu mua, ngày hôm qua tớ dẫn ông nội đến công ty chú hai ký hợp đồng, hôm qua cậu bị chú đánh là vì yêu cầu của đối phương, chú không thật sự muốn đánh cậu, cậu nên thông cảm.”“Thông cảm cọng lông, đánh tớ rồi còn muốn thông cảm, ông ấy cho tớ tát một cái, thì tớ thông cảm.” Nhớ tái cái tát kia, Thi Vân Hân rất vô tội uất ức, “Tớ mặc kệ, sau này cũng không về nhà kia nữa, tớ đã đồng ý với chú Đường thi xong cuối kỳ sẽ cùng đi Newyork.”“……”“…….”Tính tình cứng rắn của Thi Vân Hân làm Tô Đậu nhớ tới một người, nhìn sang người đàn ông bên cạnh “Chú cháu các người tính tình ngang bướng giống nhau, còn cứng hơn cả đầu bò!”Thi Cảng Bác không phản bác, có đôi khi tính anh đúng là cứng rắn hơn đầu bò, không chịu thua, như vậy cũng là nhà họ Thi truyền, hoặc nói là anh thừa kế tính nết của người nào đó, giống ông cụ, rõ ràng rất muốn cúi mình, sống hòa bình với con trai, kết quả không thể cúi mình. Lúc đối đầu với con trai thì bộ dạng không thể thua, haizzz, xét tất cả những chuyện này đều là vấn đề sĩ diện, không ai muốn bước ra bước đầu tiên, dĩ nhiên giao tiếp trở thành vấn đề, không phải cãi nhau xong chính là lạnh mặt đối với nhau à, khổ như vậy đó?Bác Thi Cảng Bác từng nói một câu Tỉnh cảm của anh và ông cụ, không cách nào sửa chữa!“Hừ!”“Được rồi, về khách sạn trước đã.” Đường Dật Sâm hòa giải, bốn người đi về phía chiếc xe, lúc lên xe phía sau có một chiếc xe đỗ lại, một bóng hình xinh đẹp bước xuống, cách ăn mặc của cô ta như một chị tiếp viên hàng không, gọn gàng, tay phải kéo một rương hành lý đi vào trong sân bay, vừa lúc Đường Dật Sâm khởi động động cơ, Tô Đậu chỉ kịp thấy bóng lưng cô sạn cách sân bay không xa, chỉ có 15 phút đi đường, khách sạn này có cả dịch vụ xe đưa đón, chỉ cần nói với quản lý đại sảnh một tiếng là có thể sử dụng. Đến khách sạn, Đường Dật Sâm trả xe cho quản lý đại sảnh rồi làm thủ tục nhận phòng, Đường Dật Sâm dẫn Thi Cảng Bác và Tô Đậu đến phòng tổng thống mà họ đặt trước, mở cửa ra, đập vào mắt chính là cảnh đêm dưới ánh hoàng hôn, sau đó là cảnh bài trí trong phòng. Phòng tổng thống thiết kế hai kiểu, một là giành cho hai người ở, một là giành cho bốn người ở. Đường Dật Sâm đặt trước phòng tổng thống này cho bốn người ở, ba phòng hai sảnh hai ban công, bên ngoài là phòng khách, bên trong là phòng ngủ, phòng ngủ cách xa nhau, cách âm vô cùng tốt, khách sạn này là một trong những khách sạn nổi tiếng nhất ở Hongkong mà rất nhiều nhân vật nổi tiếng, kẻ có quyền thế ở lại hưởng Đậu cất xong hành lý, sau đó cất quần áo hai người vào trong tủ đồ, Thi Vân Hân gõ cửa kêu “Đậu Đậu, chúng ta xuống nhà hàng ăn cơm, nhanh lên!”“Ừ!” Tô Đậu khép tủ quần áo, rửa mặt sau đó ra khỏi phòng ngủ, bốn người đi tới nhà hàng bên cạnh khách sạn, gần cửa sổ có một người đàn ông đô con, quanh thân tản ra hơi lạnh như băng, hai người Tô Đậu và Thi Vân Hân còn chưa tới gần mà đã sợ run cả người, haizzz, người đàn ông có khí phách hùng mạnh như vậy chỉ có một, đó là chồng chưa cưới của Dạ Tử Đồng!“Chú hai, sao vị hôn phu trước của Dạ Tử Đồng lại đến đây?”“Đi công tác!”“Có thể…. Đừng ăn cơm cùng không?” Tô Đậu hạ giọng, đau khổ cầu xin hai Thi lắc đầu từ chối, nói “Thiệu Trọng Thân không đáng sợ như bọn em nghĩ đâu!” Haizz, thì ra người đàn ông kia tên là Thiệu Trọng Thân, Thiệu, họ Thiệu, là họ của học trưởng Vũ Dương sao?“Chú hai, anh ta và học trưởng Thiệu Vũ Dương có quan hệ gì?”“Quan hệ bà con xa!” Chú hai Thi nói ngắn gọn, từ nhỏ Thiệu Vũ Dương bị người nhà vứt bỏ, người nhà hoàn toàn không muốn nuôi một con sâu gạo, sau đó bị ném vào trong nhà Thiệu Trọng Thân, vợ chồng nhà họ Thiệu đối đãi với cậu ta như con ruột, đáng tiếc, nhiều năm như vậy, đứa bé kia vẫn giữ khoảng cách xa lạ. Sau khi lên cao trung thì chuyển ra ngoài ở một mình, rất ít khi về nhà họ Thiệu, quan hệ càng xa cách. Cũng nhiều năm như vậy, hai người Thiệu Vũ Dương và Thiệu Trọng Thân không bồi đắp tình cảm anh em, gặp mặt nhau làm như không quen, ngay quen biết sơ cũng không có!Sau khi bốn người ngồi vào bàn, bồi bàn đi tới, sau khi chọn hai phần ăn tình nhân bồi bàn rời đi, Thiệu Trọng Thân hớp một ngụm rượu, nhếch môi châm chọc nói “Có phải tôi nên đổi bàn ăn cơm một mình không nhỉ?” Vừa châm chọc vừa chướng mắt, làm Thiệu Trọng Thân mất hết khẩu vị, lẻ loi một mình, bóng lưng cô đơn khiến người ta nhìn đều cảm thấy thê lương.“Tôi nghĩ cậu sẽ dẫn theo bạn gái cùng tới.” Đường Dật Sâm nhếch môi đáp trả. Trên bàn cơm, bốn người đều không hề đề cập tới người tên Dạ Tử Đồng, giống như cô ta biến mất khỏi nhân gian, biến mất trong cuộc sống của họ. Bây giờ sống hay chết không ai biết rõ, người đàn ông đối diện đã muốn buông tay, anh ta không để ý chuyện Dạ Tử Đồng sống hay chết sao?Dạ Tử Đồng biến mất dường như không có bao nhiêu ảnh hưởng tới người đàn ông trước mắt, chuyện hôn sự hai nhà Thiệu Dạ thất bại, thời gian đảo mắt một cái, bên cạnh lại có một người vợ chưa cưới. Đám hỏi lần này, của cải nhà gái hùng hậu, tuyệt đối xứng với Thiệu Trọng Thân, hơn nữa đó là cô gái mạnh mẽ, là nữ chủ nổi tiếng nhất trong giới truyền thông. Người phụ nữ mạnh mẽ như vậy thừa sức xứng đáng với Thiệu Trọng Thân, quan trọng nhất là không mang đến bất cứ phiền toái gì cho Thiệu Trọng Thân. Anh ta chán ghét cuộc sống cả ngày đi theo phía sau dọn dẹp tàn cuộc, vợ chưa cưới của anh ta bây giờ chẳng những là một người phụ nữ mạnh mẽ, mà còn là một người có thể làm nội trợ, cuộc sống bây giờ Thiệu Trọng Thân cảm thấy vô cùng hài lòng!“Nghe nói hôn sự của các người đã đăng lên báo, khi nào thì cử hành hôn lễ?” Thi Cảng Bác chỉ ra vấn đề trọng tâm, tuổi Thiệu Trọng Thân không còn nhỏ, sự nghiệp, tiền tài, quyền thế, gì cũng có, nhưng thiếu một người tài giỏi trong cuộc sống hàng ngày, bây giờ anh ta tìm được một người phụ nữ xứng đôi với anh ta, chuyện hôn sự không thể kéo dài được nữa.“Còn chưa quyết định thời gian.” Người trong cuộc cảm thấy rất hợp trong cuộc sống, nhưng cha mẹ hai bên có hơi băn khoăn, vì nhà họ Thiệu vừa hủy bỏ hôn ước với nhà họ Dạ, cả giới kinh doanh ồn ào huyên náo, mặt mũi nhà họ Dạ bị mất hết, ông cụ bên nhà không chịu được mấy tin đồn nhàm chán, đăng báo đoạn tuyệt quan hệ máu mủ với Dạ Tử biến thành thế này, nhà họ Thiệu cũng có trách nhiệm, nếu không phải Thiệu Trọng Thân yêu cầu hủy bỏ hôn ước thì Dạ Tử Đồng cũng không bị đá ra khỏi nhà họ Dạ, còn bị đăng báo cắt đứt quan hệ máu mủ. Nhưng Dạ Tử Đồng đã biến mất trong cuộc sống này, không có bất kỳ quan hệ gì, sau khi chuyện kia xảy ra tiếp tục ở lại nhà họ Dạ thì chỉ làm người khác đau khổ thêm, chi bằng cắt đứt như vậy, chuyện trở thành thế này hẳn là điều Dạ Tử Đồng muốn nhất!“Quyết định được thời gian nhớ thông báo một tiếng.”“Yên tâm, không thiếu hai người các cậu đâu.” Thiệu Trọng Thân vừa nói xong điện thoại vang lên, sau khi thông máy, bên kia truyền đến một giọng nữ mềm mại, Thiệu Trọng Thân rời khỏi chỗ ngồi đi tới bên cạnh nghe máy, Thi Vân Hân cong miệng nói “Vứt bỏ Dạ Tử Đồng, vội vàng dụ dỗ một người phụ nữ khác như vậy, thủ đoạn của anh ta không thể chối cãi!” Thi Vân Hân đầy bất mãn với Thiệu Trọng Thân, còn khinh bỉ nói “Người kia biết tương lai Dạ Tử Đồng không thể sinh con, sớm vứt bỏ người ta.”“Vân Hân, đừng nói nữa!” Tô Đậu ngăn lại, đáng tiếc đã chậm, cũng may là người đàn ông kia nghe xong điện thoại sau đó rời khỏi nhà hàng, không ăn cơm cùng bọn họ, nếu không thật sự to chuyện dù Thiệu Trọng Thân có biết Dạ Tử Đồng không thể sinh con hay không, bọn họ cũng đã hủy bỏ hôn lễ, hai người cũng không còn bất cứ quan hệ nào, Dạ Tử Đồng biến mất cả đời, Thiệu Trọng Thân đặt mình vào sự nghiệp cả đời, sống đời sống hôn nhân, cục diện như vậy cớ sao không làm?Nhưng… Ai bênh vực kẻ yếu, vì Dạ Tử Đồng bênh vực kẻ yếu, đoạn nhân duyên tốt như vậy nó đã biến mất, ai cam lòng? Nếu không phải Dạ Tử Đồng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị tước đi tư cách làm mẹ, ai sẽ nguyện ý buông tay?“Tớ nói sai sao?” Có thể Thi Vân Hân không nói sai, người sai là Tô Đậu cô, nếu như cô đứng ra ngăn cản chuyện ngoài ý muốn đó thì Dạ Tử Đồng sẽ không bị đánh đến hấp hối, thân thể bị thương vĩnh viễn bị tước đoạt cảm nhận vui sướng và đau đớn của tư cách làm mẹ, là cô làm hại. Tô Đậu không ngừng tự trách, cô rất muốn tìm được Dạ Tử Đồng, nói cho cô ấy biết cô rất xin lỗi, đáng tiếc, cô ấy đi không nói tiếng Cảng Bác kéo thân thể nhỏ bé của Tô Đậu vào trong ngực mình, biết rõ cô tự trách, an ủi nói “Chuyện biến thành như vậy không phải là lỗi của em, cô ấy nhất định sẽ tìm được hạnh phúc của mình ở chốn nào đó, chúng ta phải tin, vận số cô bé kia tốt hơn người khác.”“Dạ!” Hốc mắt Tô Đậu đỏ au gật đầu, đáng tiếc trong lòng vẫn thấy mất mát, đau lòng, cô biết rõ hạnh phúc cách Dạ Tử Đồng rất xa xôi….“Được rồi, chúng ta đang đi du lịch, đừng để mấy chuyện không vui làm phiền tâm tình nghỉ ngơi, ngày mai hai cô bé muốn đi đâu? Hai người chúng tôi làm vệ sĩ!” Đường Dật Sâm đến chơi, tâm tình buồn phiền bị quét sạch, Thi Vân Hân cướp lời nói muốn đi công viên Hải Dương, công viên Disneyland, Tô Đậu có hứng thú vô cùng với sân bay Phi Dương Hongkong, cô muốn tham quan một lần nữa, cô cảm thấy ở đó sẽ xảy ra chuyện vui vẻ, ngược lại hai người đàn ông không có ý kiến gì, còn Thi Vân Hân thì không tán thành, các sân bay đều giống nhau, có gì đẹp mà đi tham quan, lúc bọn họ về Đài Châu không phải sẽ có thể đi thăm sao. Tô Đậu bị Thi Vân Hân nói cũng thấy có lý, nên để chuyện thăm sân bay vào ngày trở sau, bốn người chơi trong công viên Hải Dương một ngày, chụp rất nhiều hình ghi lại khoảnh khắc vui vẻ, có sợ hãi, có mạo hiểm, có vui đùa, có thân thiết, có cả chuyện tình cảm nồng nàn, vân vân; ngày hôm sau bốn người tới công viên Disneyland, còn ở lại đó một đêm, chơi thêm cả trò chơi trong đó, máy ảnh chụp đến hết thứ ba, Đường Dật Sâm dẫn ba người tới một địa điểm biểu diễn nghệ thuật thần bí Thất Tỷ Muội của Hongkong cũ, kể về chuyện tình chưa dứt của một người vợ ma xinh đẹp, thì ra người vợ ma này là cô gái thứ ba Tam tỷ trong bảy chị em, cô nhảy xuống biển tự tử vì thầy dạy kịch, đêm thất tịch hằng năm đều tới tìm Tiên Ca, kể lại chuyện ngày xưa. Đường Dật Sâm như bị Mâu Liên Tiên nhập vào người, hát khúc , ca khúc này là bài hí kịch các loại hí kịch truyền thống của Trung Quốc và các loại kịch hát địa phương, kết hợp múa hát để diễn một cốt truyện đầu tiên ở Quảng Châu, kể cả Hongkong cũ khi đó, không ai không biết bài hát Đậu và Thi Vân Hân nghe vô cùng hào hứng, quấn quít Đường Dật Sâm hát tiếp, Thi Cảng Bác khụ một tiếng, thay Đường Dật Sâm giảng phần tiếp theo, nói “Tiên Ca không chết, mất ký ức, được vợ cứu, hai người lâu ngày sinh tình, sau đó kết thành tình vợ chồng. Đêm thất tịch năm thứ mười lăm, cuối cùng Tam tỷ cũng đợi được người yêu Tiên Ca, nhiều lần trắc trở, Tiên Ca khôi phục trí nhớ, nhớ lúc ấy vì sao mình không cố gắng tìm tới cái chết, vì chàng ta không có dũng khí chết, Tam tỷ nói cho chàng ta biết Làm người muốn sống không muốn chết, nàng quá ngốc cho nên nhảy xuống biển…” Chú hai Thi kể không quá tường tận, chỉ đơn giản kể sơ qua chuyện tình buồn ngày xưa.“Mặc dù kết cục người đi vào hư không, nhưng cuối cùng Tam tỷ cũng danh chính ngôn thuận trở thành con dâu trưởng nhà họ Mâu, chấm dứt tâm nguyện của nàng.” Quan trọng nhất biết rõ cuộc sống của tình lang Người yêu vô cùng hạnh phúc, đây là tâm nguyện lớn nhất của Tam tỷ, nàng không so đo tính toán bất kỳ điều gì, vì nàng biết rõ người ma không chung đường, nàng mất đi tư cách yêu, chỉ cần Tiên Ca sống tốt, chính là niềm hạnh phúc lớn nhất của Tam chơi đạo đường Thất Tỷ Muội ở Hongkong cũ xong, sau khi đã nghe hết chuyện xưa đẹp nhưng buồn ai oán, trở lại khách sạn đã gần tối, ăn xong bữa tối ở nhà hàng rồi về phòng tổng thống, bốn người cực kỳ mệt mỏi, tắm rửa xong liền đi nghỉ ngơi, không làm chuyện gì chương 54

cô vợ ngọt ngào của tổng giám đốc